Xin chào, tôi là Ethan Đỗ, chào mừng các bạn đến với Blog Series "Những câu chuyện thường".
"Những câu chuyện thường" là series những câu chuyện ngắn không có vẻ có thật được dựng lên dựa trên những góc nhìn cá nhân của bản thân tôi về những điều nhỏ bé bình thường và tưởng chừng là chẳng có gì để nói. Một cách thật nhấn mạnh, đây là những câu chuyện dựa trên thế giới quan của riêng tôi, nếu bạn thấy mình trong đó hoặc chúng ta cùng tư tưởng thì hãy để lại một tim ❤️ và comment góp ý thêm nhé. Bây giờ chúng ta hãy đến với Episode thứ tư mang tên: “Chàng trai vàng trong làng hậu đậu”.
"Đụng đâu hỏng đấy" hay "đồ hậu đậu" đôi khi là những danh có vẻ chẳng ai mong muốn có, nhưng đôi khi sự vô tình nào đấy đã gán cho họ những cái mác không mấy vui ấy. Cuộc sống, không phải tất cả nhưng tôi tin đã có những người, như tôi, đã từng bị gắn cái mác ấy, và dù là cho đến hai mươi ba mươi mấy tuổi đầu. Có những lúc có vẻ ta không cố ý đâu, nhưng những tai nạn, nhưng hỏng hóc của một sự việc sự việc lại vô tình một cách đầy kì lạ, cứ rơi vào đúng ngay cái khoảng khắc ta sờ vào, đụng vào, hay thậm chí là chỉ là đi ngang qua.
Có ai trong các bạn, từng bị quy cho là làm vỡ ly trong khi nếu thay bạn bằng bất cứ ai trong hoàn cảnh ấy, có thể thấy rõ ràng rằng chiếc ly vẫn vỡ như cách nó võ khi bạn ở đó không? Hài hước nhỉ, khi rõ ràng cái máy in sẽ chắc chắn không in được cho dù là bất cứ ai tiến đến và sử dụng nó, nhưng khoảnh khắc "vinh dự" đó lại rơi vào đúng cú bạn tay lần đầu của bản thân bạn lên bề mặt cái máy. Sẽ có những lúc bạn tin chắc rằng, dù là cha mẹ, anh chị em, bạn bè hay cả nhà bác học nào đó đẩy cây lau nhà một cá nhẹ, thì họ cũng sẽ bắt gặp khoảnh khắc "vỡ đôi" một cách tuyệt diệu như bạn đã từng thấy mà thôi. Thật kì lạ và quyền bí, khi những khoảnh khắc không mong muốn ấy cứ rơi vào đúng khoảnh khắc bạn xuất hiện.
Đó là trường hợp bất khả kháng đi, nhưng mà sau đây sẽ là những trường hợp mà chỉ người có "căn" trong việc hậu đậu như bạn mới làm được. Có khi nào bạn gặp phải một chuyện mà bất kì ai làm nó, hay bất kì ai thay thế bạn thì họ đều thực hiện thật xuất sắc và không có lỗi nào, trong khi tới tay bạn thì nó lại trở nên tệ hơn không? Lúc này thì, chắc không phải do số trời hay định mệnh gì đấy, mà có lẽ do bạn "hậu đậu" thiệt rồi. Và nếu bạn thật sự như vậy thì vui lên đi, vì bạn không một mình, có cả tôi nữa này.
"I'm not clumsy; just accident prone" - Daniel Radcliffe
Tôi nhớ cách đây một hai năm trước gì đấy, ở nhà tôi có một con rồng bằng gỗ. Bạn biết đấy, rồng thì phải có râu phải có những thứ gắn xung quanh đúng không, và những phụ kiện chi tiết đẹp ấy có vẻ thu hút tôi, một chút thôi nhưng đủ để lôi tôi lại gần và sờ vào nó. Khoảnh khắc tôi vút nhẹ sợi râu gỗ như công nhận tài năng của người điêu khắc khi họ có thể làm nó thật chi tiết, thật đẹp, thì cũng là khoảnh khắc nó rơi ra và rớt ngay xuống đất. Một dấu chấm hỏi thật lớn. "Thôi rồi, lại là mình!". Tôi vội vàng gắn nó lên nhưng có ve bất lực, nên tôi đặt tạm nó kế bên con rồng và chạy thật nhanh trước khi những cơn thịnh nộ của ba mẹ nổi lên khi họ phát hiện ra điều gì đấy khác lạ. Kết quả là mấy ngày sau nó được ai đó gắn lên lại với keo dán sắt hay sao ấy, có lẽ là ba tôi, thật mừng khi "hung thủ" chưa được tìm ra. Chưa hết nhé, có lần tôi đi dã ngoại với lớp. Cũng được phân công làm công việc bếp núc, hậu cần hẳn hoi, và tôi thì cũng hứng thú với điều ấy đủ nhiều. Công đoạn mở bếp ga lại tới tay tôi, và không biết Newton có tính được lực mà cánh tay tôi tác dụng lên cái đồ bặt bếp ga là bao nhiêu không, nhưng tôi tin nó sẽ không quá lớn để có thể làm nó vỡ đôi. Tôi lại lấm liếm hành động của mình trước khi ai đó kịp phát hiện, và gắn nó tạm bợ như lúc ban đầu, và đợi một nạn nhân khác đến và nhận lấy nó. Và một người khác bước đến bật bếp, họ phát hiện rồi hô to lên. Tôi đã tưởng tượng nhiều về những chuỗi sự kiện ngay sau đó sẽ kinh khủng thế nào nếu họ điều tra người gây ra. Thật khác những suy nghĩ trong tôi, có vẻ họ chỉ quan tâm làm thế nào để tiếp tục nấu đây. Tôi mừng nhưng cũng buồn đôi chút về điều ấy.
Có lẽ những người hậu đậu như tôi cũng sẽ như vậy, sẽ có những lúc chẳng hiểu vì sao mọi thứ mình làm luôn đỗ vỡ không lý do, và sẽ có những lúc biết chắc rằng bản thân sẽ gây ra chuyện gì nếu động vào công việc ấy. Đối với nhiều người thì đó là chuyện hài hước đáng cười chẳng hạn, nhưng với những người gặp phải những vấn đề đó, mọi thứ thật tệ. Sẽ là những khoảnh khắc chất vẫn bản thân sau những sự cố mình gây ra dù là vô tình. Sẽ là những giây đồng hồ tồi tệ trôi qua khi nghĩ về tương lai nếu mình tiếp tục hậu đậu như vầy. Sẽ là những phút suy diễn thật nhiều về hậu quả của những vô tình của bản thân và như những sự việc tôi kể vậy, sẽ là những khoảnh khắc nghĩ thật nhiều, suy diễn thật kinh khủng về những điều sẽ đến với bản thân dù rằng mọi chuyện không hề phức tạp đến thế.
A malicious enemy is better than a clumsy friend - Sophie Swetchine
Sẽ có những câu nói, dù nhỏ thôi, nhưng những người hậu đậu đôi khi là kẻ suy nghĩ nhiều, đôi khi là kẻ buồn nhiều vì người khác. Luôn tạ team trong những trận combat, hay đột nhiên gánh team luôn là những nụ cười của một số người, nhưng lại là những suy nghĩ dài của kẻ hậu đậu. Có thể không là gì nhưng tin tôi, những điều mà bạn mắng con bạn khi chúng vô tình làm điều gì không mấy hay như vỡ ly, hay làm đổ nước ra sàn, chúng đều in sâu vào tâm trí bọn trẻ. Sẽ là những cô cậu yêu cảm giác an toàn, sợ sai, sợ chính mình sẽ làm điều gì không tốt, sợ đương đầu, luôn sợ sệt ở mỗi bước chân của bản thân. Sẽ là những anh chàng hay cô nàng không tin vào bản thân mình, trốn tránh sự thật, ngại nghĩ nhiều về tương lai, rụt rè. Đó đều là những kết quả không mong muốn khi những cách giáo dục không phù hợp mỗi khi con trẻ bắt gặp khoảnh khắc không mấy "hên".
Như vậy điều cần làm cho những bạn hậu đậu bây giờ là gì? Với tôi, phương pháp hiệu quả nhất, an toàn nhất và mạnh mẽ nhất là "chấp nhận". Phủ nhận làm gì khi rõ ràng mình là kẻ hậu đậu, hãy đối mặt, hãy tập quen với "đặc điểm" không vui tí nào này của bản thân mình. Chỉ khi biết chấp nhận bạn mới vượt qua điều đó và biết đâu hậu đậu lại chào bạn mà bay xa. Hãy quan sát thật nhiều, hãy cẩn thận hơn với mọi thứ, và nếu đôi khi bạn mệt mỏi với những dè chừng không phải mình như vậy nữa thì thôi đừng lo ngại gì cả, cứ tiến lên đi, cứ làm mọi chuyện đi vì dù bạn có làm gì thì vẫn "hậu đậu" hay sao. Hãy cứ chủ động làm mọi thứ, đôi khi "hậu đậu" không đến từ ngẫu nhiên của sắp đặt, nó đến từ việc bạn chưa dám chủ động làm điều gì đó mà thôi. Đừng lo nghĩ hậu quả nhiều, mà hãy nghĩ đến giải pháp, hãy tập sữa những hậu quả của mình thay vì trốn chạy khỏi nó, sẽ là một trò vui nếu hậu quả bạn gây ra khi vô tình làm gì đó được sữa chữa trở lại bình thường hay sao. Suy nghĩ tích cực và hãy hài hước hóa mọi thứ nhé, đừng suy diễn nhiều, một điều tôi học được rằng suy diễn lại làm mọi chuyện tệ hơn những gì nó sắp diễn ra.
If you're OK with being clumsy, it's funny. But if you are super embarrassed, people are going to laugh at you. - Leo Howard
Người hậu đậu trên thế giới nhiều lắm không phải mình bạn đâu bạn tôi ơi, hãy thôi buồn vì cách người ta suy nghĩ về mình, hãy hài hước hóa nó. Hãy luôn tin rằng có lẽ người hậu đậu lại đôi khi sướng hơn nhiều người khác đấy, cưới được đại gia hay được độc đắc chẳng hạn, chẳng ai xui mãi phải không nào. Và những người còn lại không hậu đậu ơi, chẳng ai mong muốn sự cố xảy ra phải không nào, đừng đánh giá người khác quá nhiều, và đừng đùa quá tay nhé, vì "đùa một chút thì vui, còn đừa nhiều chút thì vui hơn nhiều".
Đôi khi những điều nhỏ nhắn với mình lại là to bự trong lòng người khác đấy nhé. Để tiếp nối điều tôi đang nói thì chủ đề của số tiếp theo sẽ là "làm quá", mọi chuyện sẽ như thế nào nếu mọi thứ xung quanh luôn bị làm quá lên? Có phải tâm hồn đôi khi lại là nạn nhân cuối cùng của những sự làm quá ấy không? Chờ nhé.
---
Cám ơn bạn đã dành thời gian cho những chia sẻ tản mạn tại Tôi là Ethan Đỗ. Câu chuyện sẽ có thể chẳng đúng với ai, nhưng hãy đến với nó khi bạn sẻ chia lòng mình.
Tạm biệt, tôi là Ethan Đỗ. Hôm nay là Thứ Năm ngày 07/05/2020.
Comments