Xin chào, tôi là Ethan Đỗ, chào mừng các bạn đến với Blog Series "Những câu chuyện thường".
"Những câu chuyện thường" là series những câu chuyện ngắn không có vẻ có thật được dựng lên dựa trên những góc nhìn cá nhân của bản thân tôi về những điều nhỏ bé bình thường và tưởng chừng là chẳng có gì để nói. Một cách thật nhấn mạnh, đây là những câu chuyện dựa trên thế giới quan của riêng tôi, nếu bạn thấy mình trong đó hoặc chúng ta cùng tư tưởng thì hãy để lại một tim ❤️ và comment góp ý thêm nhé. Bây giờ chúng ta hãy đến với Episode thứ tám mang tên: “Replay một bài từ sáng đến chiều”.
Thời buổi hiện nay, các phương tiện giải trí, các kênh văn hóa văn nghệ cũng ngày một nhiều hơn, các ca sĩ, nghệ sĩ cũng có nhiều hơn những cơ hội để tiếp cận khán giả của mình qua những bài hát, những tác phẩm nghệ thuật mang đậm nét tính cách của riêng mình. Mỗi bài hát sông được, có tuổi đời lâu bao nhiêu phụ thuộc không chỉ vào giai điệu, không chỉ những nội dung lời hát, mà còn ở đó là những chất chứa nỗi niềm, và câu chuyện đằng sau nó. Ngày nay dễ lắm, chỉ cần lên mạng search một cái ta có thể tìm thấy nhiều hơn chục bài hát hay, hơn hàng trăm bài được gợi ý, chúng đều là những tác phẩm hay, những giai điệu bắt tai, những MV ca nhạc hàng chục tỷ. Nhưng có vẻ rất ít, và thường sẽ hạn chế số lượng hơn nhiều, những ca khúc mà có thể khiến ta cứ nghe đi nghe lại suốt cả ngày, mà chẳng phải do cày view cho thần tượng hay điều gì khác ngoài sự mến mộ và đồng cảm chính bài hát đó.
Music replays the past memories, awaken our forgotten worlds and make our minds travel. - Michael Bassey Johnson
Tôi tin chắc, bạn, những khán giả trung thành của âm nhạc, hay những người bình thường, sẽ có lúc và chắc đã có lúc bạn cứ nghe đi nghe lại thật nhiều lần một ca khúc, đến nỗi thuộc từng cái lấy hơi, từng cái luyến nhỏ của ca sĩ đó. Bản thân tôi cũng vậy, cũng có cho mình một danh sách những ca khúc mà nghe hoài không chán. Chúng hấp dẫn khác nhau ở những thời điểm khác nhau, có ca khúc nghe đi nghe lại vì giai điệu bắt tai, có ca khúc khiến ta nghe mãi vì cảm xúc ta cảm nhận được, có ca khúc đơn giản lắm nhưng chẳng hiểu vì sao ta cứ nghe mãi.
Có những bản nhạc, dù là năm này hay năm năm sau ta tưởng tượng rằng, cảm xúc sẽ mãi như nghe lần đầu, dù đã nghe lại lần thứ một ngàn. Có những ca khúc, ta thấy nó hay đấy, nghe suốt cả ngày, nhưng ngày hôm sau lại thấy chán, ta cất lại đó và mong thời gian sẽ làm nó lạ hơn trong lần nghe sắp đến. Có những ca khúc ta nghe một lần, chẳng để lại ấn tượng gì, nhưng càng nghe ta càng thấm và càng yêu nó hơn. Có những bài hát ta chẳng thèm nghe ca sĩ chính hát, mãi đến khi có người cover, mới lật đật tìm lại bản gốc ngày xưa mình không hứng thú mấy. Có những ca khúc gối đầu giường, có những playlist dành riêng cho việc tắm, có những playlist cất công tuyển chon chỉ để nghe khi ngủ. Với từng người sẽ có gu âm nhạc riêng của bản thân mình, và hình như ta hay tìm về những loại âm nhạc có nét tương đồng với bản thân mình.
Bạn nghe chung tai nghe với nhỏ bạn thân, bạn thấy thật lạ. "Sao nó có thể nghe những loại âm nhạc như vầy chứ?", mặc dù tuyệt nhiên cả hai đều hợp cạ và hiểu nhau ở nhiều mặt khác. Sẽ có những người, trái nghịch nhau ở mọi thứ, nhưng lại cùng nhau nhún nhảy dưới cùng một giai điệu khi nó được bật lên. Âm nhạc luôn tiến hóa và phát triển, người nghe nhạc cũng vậy, họ luôn có những bộ lọc riêng cho mình, những thể loại mình yêu thích. Sẽ khó để chắc được gu người này giống người kia hay không, mọi thứ có tính tương đối của nó, ngay cả tình cảm dành cho một điều nho nhỏ cũng vậy, cũng khó đoán và rất cá nhân.
Việc chọn nhạc đâu đó ta thấy nó giống như chọn người mình yêu đúng không? Cuộc sông mà sẽ có những người trái tim ta rung lên ngay từ lần gặp đầu tiên, sẽ có những người ta gặp hoài vẫn không để lại ấn tượng, hay có những người phải gặp vài ba lần ta mới nhận ra sức hấp dẫn của họ. Mỗi chúng ta đơn thuần trên thế gian này đều là những lựa chọn của nhau. Ta có thể lựa chọn người này, nhưng nếu họ không lựa chọn ta thì lựa chọn của ta liệu có trở thành. Bản thân con người cũng giống như những bản nhạc. Ta có thể là một khúc nhạc toàn những nốt trầm, ta có thể là một bản Sonata Ánh trăng du dương và phức tạp, ta có thể là một bản nhạc thiếu nhi vui tươi, giản dị nhưng tươi mới, ta có thể là một khúc nhạc Rock đầy chôn gai và thử thách, điều quan trong đôi khi không phải thể loại của ta là gì mà ý nghĩa và nội dung ta mang bên trong.
Ta hay buồn vì sao mình luôn là một bản nhạc buồn và trầm lặng, rồi sẽ chẳng có ai yêu thích màu sắc âm nhạc ấy, họ cần vui tươi hơn. Nhưng bạn tôi ơi, mỗi loại âm nhạc sẽ có những khán giả riêng của nó, sẽ may mắn nếu bạn là một khúc nhạc vui được nhiều người yêu thích, nhưng nếu lỡ đã là một khúc nhạc buồn thì đừng lo, có thể người yêu bạn ít hơn, nhưng họ yêu bạn sâu hơn và trân trọng bạn hơn. Đức Phúc sẽ có những khán giả yêu thương những bản ballad nhẹ nhàng trong sáng của mình, Thu Phương cũng sẽ có nhũng khán giả riêng, yêu thương những ca khúc trữ tình sâu lắng. Trời cao lắm, tầng nào cũng sẽ có mây thôi, quan trọng bạn có đáng để người khác lắng nghe mình. Trước khi lo sợ người khác sẽ chẳng yêu thích bản nhạc của chính cuộc đời mình, thì bản thân bạn hãy là một khúc nhạc hay trước đã, hãy nâng cấp giá trị của từng nốt nhạc bản thân, để dù ít người nghe nhưng họ sẽ nghe mãi ca khúc của riêng bạn.
Có những bản nhạc, khi vừa mới công chiếu lại trở thành tâm điểm của đám đông, ngay lập tức bắt tai và thu hút bạn nghe đi nghe lại. Nhưng bạn có để ý, đời sống của nó có vẻ khá ngắn hay không, mọi thứ có vẻ sẽ dừng lại và ca khúc bị lãng quên ngay khi bạn vừa thuộc lời bài hát đó. Đôi khi thuộc lời ca khúc là đích đến cho những sự nghe đi nghe lại của chính bản thân bạn. Ta thấy đâu đó bản tính muốn chinh phục của con người. Đôi khi, ta hay nghe bài hát chỉ vì thần tượng của mình đang hát bài hát đó, ta đang thưởng thức cái khác, không phải âm nhạc, không phải giai điệu nội dung ta đang nghe mà chỉ vì những thành tích thần tượng muốn đạt được. Cuộc sống sẽ như vậy, nghệ thuật và giải trí sẽ song song nhưng khó mà dung hòa. Sẽ là những tác phẩm triệu view đầy giải trí, với nhũng tiếng cười hay những drama khó đoán, nhưng cũng sẽ là những tác phẩm ngàn view thôi nhưng trong đó là đậm đặc chất nghệ thuật. Đây là điều cuộc sống đưa cho bạn, nếu bạn không phải là một ca khúc hay, hãy thu hút người khác bằng câu chuyện trên MV, hãy thu hút người khác bằng trang phục hay đầu tư về hình ảnh. Cũng như vậy nếu bạn chẳng có ngoại hình đẹp dù tâm hồn thật tuyệt vời, hãy thu hút người khác với kĩ năng, với những tinh tế của chính bạn. Chẳng ai trách những trái ngang cuộc đời trên được cả, cái chúng ta cần bây giờ là chấp nhận và sống với nó.
Be yourself; everyone else is already taken. - Oscar Wilde
Ở thời buổi bây giờ, một khúc nhạc hay nhiều người nghe và sống mãi với thời gian đôi khi sẽ là những ca khúc với âm nhạc cực hay, hình ảnh MV cực chất và lôi cuốn người xem, nhưng đôi khi cũng sẽ chỉ là những ca khúc bình dị, mộc mạc và giản đơn. Cuộc sống này, đừng buồn khi người khác chẳng quan tâm mình, bản thân mình phải tự quan tâm mình trước, hãy cho mình cơ hội là một khúc ca hay trước, nâng cấp bên ngoài lẫn bên trong, nhưng hãy luôn nhớ sự mộc mạc, chân thành là hơn cả, và đôi khi một bản nhạc sẽ thật tuyệt khi nó là bản gốc, là chính nó, chẳng có remix hay cover, là bản thân mình đã là điều tuyệt vời mà mỗi chúng ta cần học rồi.
---
Cám ơn bạn đã dành thời gian cho những chia sẻ tản mạn tại Tôi là Ethan Đỗ. Câu chuyện sẽ có thể chẳng đúng với ai, nhưng hãy đến với nó khi bạn sẻ chia lòng mình.
Tạm biệt, tôi là Ethan Đỗ. Hôm nay là Thứ Bảy ngày 16/05/2020.
Comments